Người Việt Nam tự tin hay tự ti?

Trên bục giảng, PGS.TS Phạm Đình Nghiệm hỏi: “Có em nào đã từng ước mơ mình đoạt giải Nobel không?” 136 thành viên của lớp học vẫn ngồi yên bất động và câu trả lời là sự lặng im. Tự hỏi, tại sao lại như vậy, phải chăng vì trong đầu ai cũng thấp thoáng một ý nghĩ “người Việt Nam mà mơ giải Nobel làm gì….”

Giờ quân sự, có bạn đặt ra câu hỏi: “Nếu Mỹ xâm lược Việt Nam một lần nữa thì liệu Việt Nam có thắng không?”. Mọi người phần đông ai cũng thở dài kèm theo cái lắc đầu chấp nhận thua cuộc. Tự hỏi, tại sao khi xưa cha ông ta từng bao lần khiến cho kẻ địch phải khiếp vía vậy mà giờ đây chúng ta- thế hệ con cháu lẽ ra phải dũng cảm hơn nữa thì lại có ý nghĩ như vậy?….

Hàng ngày bật yahoo, tớ vẫn nhận được những câu chuyện cười đại loại như:
“Mỹ phát minh ra cái máy gọt khoai to bằng cái tivi, thả 1 củ khoai tây ở đầu này thì đầu kia cho ra 1 củ khoai tây trắng nõn. Nga cười khẩy, phát minh ra cái máy gọt khoai tây bé bằng cái hộp, thả đầu này đầu kia cho ra 1 củ trắng nõn. Việt Nam phẩy tay bảo tầm thường rồi phát minh ra cái máy gọt khoai to bằng cái nhà. Đầu nay đổ 1 rổ khoai đầu kia cho ra 1 rổ trắng nõn. Ai cũng khen ngợi tuy tốn diện tích nhưng rất năng suất. Nga liền cho đổ 2 xe Benz khoai tây để xem thế nào. Vừa đổ xong thấy ở trong nhốn nháo: ” Đổ lắm thế này lấy đâu chỗ ngồi gọt nữa.”

Tớ vẫn cười khi đọc câu chuyện ấy nhưng cười xong chợt thấy đau thắt. Tự hỏi, tại sao chính chúng ta – những người Việt Nam lại tự hạ thấp mình đến thế nhỉ?
Câu nói của nhà sử học Dương Trung Quốc vẫn khiến tớ chột dạ: “Cách hành xử và tâm thế của chúng ta dường như luôn mặc cảm Việt Nam giờ đây là một nước nhỏ. Không ít những phát biểu của các quan chức luôn khiến ta nghĩ rằng Tổ quốc của mình giống như những địa phương mong được xếp vào diện nghèo hay vùng xâu vùng xa của thế giới để được hưởng những ưu tiên được trợ giúp mà không thấy nỗi hèn nhục của một nước nghèo và lạc hậu…”
Có phải người Việt Nam chúng ta đã quá tự ti không nhỉ ???

Người Việt Nam tự ti hay tự tin?
Sẽ là giả dối nếu nói rằng người Việt chúng ta không tự ti. Vẫn còn đó lời phát biểu hùng hồn của ông Ngô Quang Kiệt – Tồng Giám mục Giáo phận Hà Nội trước bàn dân thiên hạ: “Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều và chúng tôi cảm thấy rất là nhục nhã khi cầm trên tay tấm hộ chiếu mang quốc tịch Việt Nam.”
Vẫn còn đó bài báo mang tên: “ 179 năm nữa Việt Nam mới đuổi kịp Singapo” ( Báo tuổi trẻ số ra ngày 15/03/2006) vậy mà vẫn có người tỏ ra chẳng ngạc nhiên gì “em còn tưởng là 200 năm nữa ấy chứ!” (N.T.A.T- fbaclub.com).
Vẫn còn đó câu chuyện của một cô phóng viên đến săn vị quan chức ngành giáo dục và kiên quyết cho rằng nền giáo dục đào tạo nước nhà là quá kém, nhiều bất cập và làm thế nào để chúng ta không đào tạo ra những phế phẩm. Cô nhìn thấy ở nền giáo dục Việt nam là một vòi bạch tuột sản sinh ra đủ thứ khuyết tật và gây nguy hại cho nhiều thế hệ…
Vẫn còn đó những con số biết nói: 77% người Việt Nam sính hàng ngoại vì cho rằng hàng trong nước chất lương kémi, có khoảng 32.000 phụ nữ Việt Nam lấy chồng nước ngoài vì mơ ước có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Và còn nhiều điều khác nữa thể hiện cái tự ti của người Việt. Thế nhưng sẽ là sai lầm lớn nếu khẳng định “ Người Việt Nam tự ti” vì đâu đó vẫn còn những người luôn tự hào mang trên mình dòng giống Lạc Hồng.
Một câu chuyện từ ông giám đốc quỹ nhi đồng Mỹ: Ổng thăm Việt Nam, rồi thăm Bangladesh. Và ông ấy nói rằng làng quê nghèo nhất của Việt Nam cũng nghèo như làng quê nghèo nhất của Bangladesh hay nhiều nước khác trên thế giới, thế nhưng điều quan trọng nhất là ông ấy không thấy thương hại đám trẻ con Việt Nam ở làng quê ấy. Đơn giản bởi vì: “ Tôi thấy được sự cầu tiến của người Việt và sự năng động của đám trẻ ấy. Đám con nít ấy chắc chắn không chịu an phận và cam chịu số phận.”
Và AM thực sự cảm động khi đọc được những dòng chia sẻ đầy cảm động của chị uatkimhuong tren 4rum caohockinhte.info:
Dù đất nước còn khó khăn, nghèo nàn, lạc hậu, tôi vẫn tự hào là người Việt Nam. Tôi tự hào vì tôi có đủ kiến thức để nhận biết rằng Việt Nam là một trong những nước có phong cảnh cực đẹp. Tôi tự hào vì nền văn hóa Việt nam có những bản sắc riêng không lẫn lộn với bất kì ai trên thế giới. Tôi tự hào là người Việt Nam giống như tôi tự hào là tôi. Dù tôi có xấu, có khuyết điểm nhưng tôi vẫn là tôi không phải là người khác.Tôi bất bình với những ai nói rằng họ xấu hổ là người Việt Nam. Có thể cha mẹ bạn nghèo vậy bạn phải chứng minh cho họ thấy rằng dù nghèo nhưng cha mẹ bạn vẫn là một người đàng hoàng. Có thể đất nước ta đang nhiễu nhương, chế độ lằng nhằng gây ra nhiều oan trái của người dân. Thì bạn hãy đứng lên góp tiếng nói chung để thay đổi quốc nạn đang hoành hành. Có thể đất nước ta nghèo đói vậy bạn hãy nhường cơm sẻ áo giúp đỡ những cong người cùng cực ấy. Thì bạn vẫn có thể ngẩng cao đầu với những người bạn quốc tế. Họ làm sao tôn trọng bạn, nếu chính bạn khinh bỉ nguồn gốc của mình? Nếu họ ko tôn trọng bạn, bạn chấp nhận cúi đầu thay vì thể hiện với họ rằng họ đã sai lầm ư? Nếu bạn thấy xấu hổ vì cha mẹ nghèo mà chối bỏ sự thật rằng đó là người sinh ra bạn, vậy bạn nên thấy nhục nhã đi vì bạn không dám làm một con người chân chính. Tôi tự hào vì là người Việt Nam.
Và nói như nhà báo Thiên Lương : ” Chúng ta không ngủ quên, cũng không quá tự tin một cách lố bịch. Chúng ta không hão huyền với những gì đã đạt được. Cũng không phủ nhận những tiến bộ còn khiêm tốn của thang bậc Việt Nam với quốc tế. Nhưng chúng ta cũng không nên nhìn mọi thứ bằng một đôi mắt màu xám. Không ảo tưởng nhưng cũng chẳng việc gì phải tự ti. Bởi chúng ta cần là những người bước đi chứ không phải ngồi lại và sợ hãi…”

Người Việt Nam tự ti hay tự tin?Đất nước ta còn nghèo, dân tộc tộc ta còn nhiều mặt yếu kém, đó là sự thật không thể phủ nhận. Song , không phải vì thế mà chúng ta luôn mang tâm lý tự ti, mặc cảm khi ra trước bạn bè thế giới. Những gì đáng tự hào thì phải tự hào, những gì còn hạn chế thì cần nhìn nhận để khắc phục và tìm cách sửa chữa. Xin dẫn ra ba câu chuyện nhỏ mà Ớt đọc được thay cho lời kết :
Câu chuyện thứ nhất:
Có hai nhà tiếp thị của công ty sản xuất giày cùng đến một hòn đảo.
– Người thứ nhất điện về: “Tuyệt vọng, ở đây chả ai đi giày”.
– Người thứ hai phấn khởi điện về: “Sáng sủa vô cùng, ai cũng muốn mua giày mà chưa có để mua”.
–>Bài học rút ra là: Cùng một sự kiện, cùng một vấn đề nhưng nếu cách nhìn khác nhau là sẽ khác nhau.Cách nhìn ảnh hưởng đến hành động của chúng ta một cách vô cùng sâu sắc. Hãy nhìn về Việt Nam như cách nhìn của người thứ hai.
Câu chuyện thứ hai:
Mỗi sáng ở Châu Phi, một con linh dương thức dậy. Nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn cả con sư tử chạy nhanh nhất nếu không nó sẽ bị ăn thịt.
Mỗi sáng một con sư tử thức dậy. Nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất hoặc nó sẽ bị chết đói.
Điều quan trọng không phải là việc bạn là Sư Tử hay Linh Dương mà:
“Khi mặt trời mọc, bạn nên bắt đầu chạy”
–>Bài học rút ra là: Điều quan trọng không phải là Việt Nam đang đứng ở vị thế nào của thế giới, đang thấp kém như thế nào so với các nước khác trên thế giới mà điều quan trọng là mỗi con người Việt Nam phải không ngừng phấn đấu, không ngừng hành động để đưa Việt Nam đi lên.
Câu chuyện thứ ba:
Có một chàng trai đang cầm trên tay mình một con chim nhỏ. Thấy một bà lão đi qua, anh ta liền hỏi:
– “Bà có thể đoán ra tôi sẽ làm gì tiếp theo với chú chim nhỏ này không?”
– Bà lão đáp: “Tôi không thể đoán ra được anh sẽ làm gì với chú chim nhỏ này, tôi chỉ biết rằng nó đang ở trong tay anh, và anh muốn làm gì là chuyện của anh”
–>Bài học rút ra là: Đừng đổ lỗi cho ai, cũng đừng quy trách nhiệm cho bất cứ ai về sự yếu kém của đất nước mà hãy tự mình quyết định tương lai của đất nước bởi lẽ vận mệnh đất nước đang nằm trong tay mỗi chúng ta.
Và xin trích lại câu trả lời của thầy giáo khi được hỏi Việt Nam sẽ thắng hay thua nếu Mỹ quay lại xâm lược: “Nếu các em bảo Việt Nam thắng thì Việt Nam sẽ thắng, nếu các em bảo Việt Nam thua thì Việt Nam sẽ thua vì tương lai Việt Nam nằm trong tay các em.

Vậy các bạn suy nghĩ như thế nào về vị thế của người Việt Nam ?
Theo mình Điều quan trọng không phải là ở vị trí ta đang đứng mà là hướng ta sẽ đi.

5 thoughts on “Người Việt Nam tự tin hay tự ti?”

  1. Tự tin & tự ti này còn phải xem xét trên khía cạnh nào nữa.

    Người Việt Nam cũng tự tin rằng mình có những đại gia giàu có chịu chơi, sẵn sàng vung tay mua căn hộ hàng triệu đô, siêu xe nhập cảng ồ ạt, trong khi nhiều người lao động nghèo chỉ mong có 1 chiếc xe gắn máy cà tàng, thậm chí xe đạp, chỉ để sáng sáng chở hàng ra chợ bán cho tiện.

    Dân chơi công nghệ Việt Nam cũng không tiếc tiền mua những cỗ máy tính hàng nghìn USD về chỉ với mục đích “chơi game” và “chạy theo công nghệ” trong khi trẻ em nghèo ở nông thôn ngày nay còn nhiều chưa biết cái máy tính trông nó ra sao, hoạt động như nào hay chạy theo trào lưu giải trí công nghệ cao, hướng tới chuẩn HD chân thực trong khi có những người chỉ ước mong gia đình có 1 chiếc TV cũ, xem đầy muỗi lằng nhằng trên màn hình, chỉ mong cập nhật tin tức thời sự hàng ngày.

    Những người đẹp Việt Nam cũng ngày càng nổi danh với các vụ scandal về tình dục, tự tin chụp những bức hình lõa lồ khoe trên báo chí, chẳng kém gì các siêu sao playboy.

    Người VN cũng đâu thiếu thứ để tự tin, nhỉ?

    Reply
    • Việt nam la một nuoc co ty le tham nhung nam trong top ” 10 nuoc tham nhung nhieu nhat the gioi “va ty le ( can bo quan chuc / nguoi dan )cao nhat the gioi ,toi nghi nguoi viet nam ko tu ti moi la .dan ngheo chiu kho ,doi ,ret .lam phat tang cao ,quan lý thi truong kem ,nhung nhieu ,hach dich qua nhieu .that buon cho mot dat nuoc 4000 nam van hien

      Reply

Leave a Reply