Ngắn gọn:
– Tổng Thiệt hại: 3 laptop, toàn bộ tiền mặt trong ví, 2 cặp laptop, hộ khẩu, sổ đỏ.
– Cá nhân: Mất 1 laptop với cực kì nhiều dữ liệu quý giá /:) Toàn bộ tiền trong ví, chỉ còn lại một đồng 1 nghìn rách nát, tiền lương chưa kịp tiêu, chưa kịp gửi vào tài khoản. 1 thẻ nhớ để trong lap. Hiện chưa có thống kê gì thêm.
– May mắn vì: chìa khóa cửa công ty ở trên bàn, nhưng 3 xe máy ở tầng 1 vẫn còn, 3 máy ảnh vẫn không sao, 3 điện thoại vẫn nguyên, mất tiền trong ví nhưng giấy tờ, chứng minh ND, giấy tờ xe vẫn còn, cám ơn bạn trộm nhiều nhé, thật là tốt bụng đó /:)
Chi tiết:
Như mọi sáng, ku Tùng dậy sớm, mình và anh Phong vẫn say sưa ngủ, bỗng nhiên Tùng hớt hơ hớt hải chạy vào “Anh Phong Anh Phong, lap của em với thằng Thái đâu rồi, sao cửa tầng 3 lúc đi ngủ anh không đóng à?” Mình bật dậy, chạy xuống tầng 2, sờ túi quần vắt trên ghế, ko thấy gì, nhìn thấy cái ví vứt trên bàn, lục ví, mừng vui vì giấy tờ còn nguyên, thất vọng vì những tờ 500k mới koong đã ra đi không nói một lời. 2 laptop của mình và Tùng cũng chỉ còn là dĩ vãng, hốt hoảng chạy xuống tầng 1, thở phào vì 3 xe máy vẫn còn nguyên si, xe mình chìa khóa vẫn còn cắm. Hốt hoảng chạy lên tầng 3, vào phòng ngủ, vẫn thấy 2 cái máy ảnh yên vị trong hộp chống ẩm, thở hắt ra. Bê chậu quần áo đi phơi, lòng bàng hoàng và hi vọng phơi quần áo xong sẽ nhận ra đó chỉ là giấc mơ. Nhưng đời ác hiểm hơn ta nghĩ rất nhiều. Mọi hôm cửa đóng cẩn thận, hôm qua anh Phong đi ngủ sau cùng ko tắt điện, ko tắt quạt, vậy mà bọn trộm vẫn cả gan liều lĩnh xông lên, phải biết rằng khu Hoàng Cầu, điện sáng suốt đêm, có mấy công trường làm việc 24/24 mà, đối diện công ty còn có một bãi xe trông 24/24 nữa 😐
Nói chung là số rồi, cái số khiến 3 anh em áo rách phải chung một chiến hào. Mọi hôm bạn Tùng vẫn mang cả lap vào phòng ngủ, nhưng hôm qua thì vì muốn ngủ sớm để dậy sớm nên để lap ở tầng 2, suốt những hôm mình về nhà ngủ ko sao, đúng hôm ở công ty ngủ thì bị trộm vào /:) Anh Phong đầu tiên chạy hùng hục xuống tầng 1, mở tủ, thở hổn hển, máy ảnh vẫn còn, riêng cái lens canon 24-70L cũng 800$ rồi, may mà trộm nó ko biết. Đầu tiên cười cười, sau đó anh Phong hỏi “cầm 3 cái laptop chẳng lẽ nó ko lấy cái túi nào sao”, rồi nhìn ko thấy cái cặp đâu, mặt sầm xuống, ôm đầu “ôi hộ khẩu và sổ đỏ của anh mang lên vay tiền, mất rồi :-ss”, đúng là họa vô đơn chí.
Mọi sai lầm đều phải trả giá bằng tiền, càng ngày càng thấy câu này chí lý…
Nói chung một sáng thức dậy, bỗng thấy mình “trắng tay”, là một cảm giác rất chi là … cảm giác 😀 Vẫn có thể tự AQ là mình may mắn, vì không mất xe máy, ko mất cái máy ảnh của bạn Hiền, mới mua 8.5tr /:), Tùng và anh Phong bị lấy túi đựng lap, còn cái balo mới mua của mình thì nó khinh ko thèm lấy, hú hồn chim én :)) đỡ tí nào hay tí đó mà.
Trong vòng 6 tháng tới, khả năng là hủy mọi nhậu nhẹt, đàn đúm, cafe cà pháo, kế hoạch điện thoại mới, áo mới, giầy mới nghỉ hết, converse ơi chào em, điện thoại cảm ứng ơi chào em. Đi tu thôi, ăn cơm muối vừng thôi /:)
Cũng giống như vấp ngã, mất đồ thôi mà, tiền bạc là vật ngoài thân, tiền mất thì lại có, Kim Woo Choong từng viết trong “Thế giới thật rộng lớn …” rằng “trong túi tôi không có đồng nào nhưng trong đầu tôi có rất nhiều mơ ước”, mình bây giờ chả biết mơ ước gì, nhưng túi ko có tiền thì phải cố gắng mà mơ ước cái gì đó thôi.
Tiếc nhất là mình mất nhiều ảnh lắm, nhiều lắm nhiều lắm :((
Tay trắng, trắng tay, trắng tinh khôi cho một khởi đầu d’ biết có hoàn hảo hay ko nữa /:) wwwwwwtffff
Thôi cố lên, Mình còn trẻ mà, mất mát tí nhằm nhò gì, căn bản là phải rút ra bài học, bài học, bài học, bài họcccccccccccc :((
Thằng Tùng lúc nãy bảo: tối tao đi học TA. Mình tí tởn: tao đi với. Hí hửng hỏi han, chuẩn bị các kiểu, sau chợt nghĩ ra: “thế học phí dư nào” – “1 triêu”, “ặc”, chợt nhớ ra là mình giờ tiền ăn còn phải đi vay, nên thôi, ở nhà 🙁
Thành thật chia buồn với bác 🙁 Thật không thể tưởng tượng nổi nếu tớ mất một số tài sản vật chất và tinh thần lớn như vậy thì sẽ ra sao nữa.
Thôi còn đôi bàn tay thì ra cày tiếp từ đầu vậy bác ạ.Tớ không tin câu “của đi thay người”, chẳng qua là đen quá nó thế. Rút kinh nghiệm xương máu vậy ^^!
Bổ sung thêm là còn bàn tay với trí óc 😀
cám ơn bác nhiều 😀 kinh nghiệm đc trả bằng cái giá hơi bị đắt 😀
Những kẻ đi ăn trộm ăn cắp là họ đã vứt bỏ lương tâm của mình rồi. Trời công bằng, bọn nó gặm của mình, nuốt cũng không trôi đâu anh, sẽ có lúc nó mắc nghẹn >”<. E cũng đã từng bị mất 1 lap =((
thoi anh a, cua di thay nguoi. bon trom se co ngay bi troi danh thanh vat chet cha chung no di. me kiep chung no. em cung 1 lan mat cai may mp4 3tr vua moi mua. thoi anh cu co gang, roi bu dap lai mat mat sau 🙂
Khổ thân bác thế. Hix, nghe tin buồn lây với bác. Tối nào em cũng phải kiểm tra cửa tầng thượng trước khi đi ngủ.
Cám ơn bác:D
Giờ thì em thực sự hiểu vì sao các ngôi nhà ở HN thường phải dùng sắt bao kín như chuồng cọp 🙁