Trên bục giảng, PGS.TS Phạm Đình Nghiệm hỏi: “Có em nào đã từng ước mơ mình đoạt giải Nobel không?” 136 thành viên của lớp học vẫn ngồi yên bất động và câu trả lời là sự lặng im. Tự hỏi, tại sao lại như vậy, phải chăng vì trong đầu ai cũng thấp thoáng một ý nghĩ “người Việt Nam mà mơ giải Nobel làm gì….”
Giờ quân sự, có bạn đặt ra câu hỏi: “Nếu Mỹ xâm lược Việt Nam một lần nữa thì liệu Việt Nam có thắng không?”. Mọi người phần đông ai cũng thở dài kèm theo cái lắc đầu chấp nhận thua cuộc. Tự hỏi, tại sao khi xưa cha ông ta từng bao lần khiến cho kẻ địch phải khiếp vía vậy mà giờ đây chúng ta- thế hệ con cháu lẽ ra phải dũng cảm hơn nữa thì lại có ý nghĩ như vậy?….