Quá giấc, mệt, nhưng nằm ko ngủ được, đành ngồi dậy viết lung tung một tí.
Có đôi khi, mình chợt nghĩ, cuộc đời mình cũng nối lại được cả một chuỗi thất bại đấy chứ chả chơi. Lần thất bại gần đây nhất là kì thi kết thúc thử việc, tức là phải “học việc” thêm một tháng, tất cả chỉ vì mình lười không học kĩ “văn hóa Viettel” :-s Thật thấm thía cái câu mình hay nói “mọi sai lầm đều phải trả giá bằng tiền”, sai lầm này của mình sẽ phải trả giá trong khoảng 5-15tr, tùy chính sách mà bạn Viettel thân yêu áp dụng 😐
Dạo này mình lười viết blog kinh khủng, lười viết, tức là lười suy nghĩ, lười tư duy, thậm chí là lười than vãn, kêu gào. Ngày ngày, dậy lúc 7h, tới công ty lúc 7h40, lướt web, fb một tẹo, 8h bắt đầu làm việc, Netbean, SQL Navigator, Outlook, Pidgin, chuyển qua chuyển lại giữa những màn hình đó. 11h có net, nhảy vào yahoo, check mail, fb, 12h đi ăn trưa, 12h30 lại lướt web và tranh thủ chat chit, ngủ một tẹo rồi 1h30 lại tiếp tục cắm mặt vào những dòng code Java, những câu lệnh Oracle. Hiếm khi ra khỏi công ty trước 7h. Về nhà ăn cơm, rửa bát xong thì thường là gần 9h, ngồi online chat chit, thi thoảng đọc sách được một tẹo. Rồi đi ngủ, sáng dậy lại lặp lại như ngày hôm qua.
Nhàm chán không? Nhàm chán, tẻ nhạt, không mục đích rõ ràng, không cố gắng, chưa nỗ lực, quyết tâm. Vì không có mục đích thì nỗ lực với quyết tâm cái khỉ gì 😐
Tú ún dạo này lại giờ trò ngày ngày viết thư tình tán tỉnh trẻ con :-j, ừ thì cũng đỡ hơn mình, viết thư cũng chả biết viết cho ai, đã qua cái thời mơ mộng vẩn vơ rồi, không còn có chuyện “thư gửi ngy/vợ tương lai” nữa :)) Chính xác là không có cảm xúc mà tuôn chảy những thứ ấy.
Ngay cả cái blog, mang tiếng từng làm php cả năm trời, mà cũng lười toàn dùng theme “ăn sẵn” :p Căn bản, với mình blog chỉ là nơi thi thoảng ghi lại cảm xúc, suy nghĩ, tường thuật, kể chuyện linh tinh, cực kì cá nhân, nên cũng ko cần thiết phải pro quá làm gì, thích blog riêng chỉ vì nó tự do, không ai kiểm duyệt, xóa bài của ta, he he.
Nói chung là phải thay đổi, nhưng thay đổi thế nào 😐 Ta sống giống như một chiếc xe đang leo lên dốc, ta ngừng đi lên tức là ta sẽ trôi xuống.
Trước hết là phải học yêu cái đã ;))