1. Công ty yêu cầu nộp bản thẩm tra nhân thân, 98% mọi người xin được xác nhận của công an phường/xã rất dễ dàng, riêng mình thì không, lần 1 ra, không có hộ khẩu (hộ khẩu đang nằm ở công an thành phố, sau khi nhập khẩu cho vợ thì công an thành phố yêu cầu vợ mình về lấy chứ không cho mẹ mình lấy, vợ mình đang bầu tháng thứ 9 thì về lấy hộ khẩu thế chó nào được?), không có hộ khẩu nên công an xã không xác nhận cho bản thẩm tra nhân thân. Lần 2 ra, có hộ khẩu, công an xã đòi có người của công ty đi xác minh. Mình sáng nay nghỉ làm, đi xe máy về, mang tờ giấy giới thiệu có tên anh Cường NK ra xin, vẫn không xác nhận, yêu cầu có người đi xác minh ký tên vì họ nói không biết mình, không xác nhận được. Đành nhờ anh Cường nghỉ làm buổi chiều đi xe khách về ra xác minh, rốt cục cũng xin được cái dấu và chữ kỹ. Mà chú đại úy trưởng công an xã này rất nguyên tắc, bố mình hộ khẩu ở Hải Dương nên ổng không xác nhận, chỉ xác nhận những ai hộ khẩu ở khu vực của ổng, được, làm việc có nguyên tắc thế là tốt. Cái mẫu xác thẩm tra nhân thân của công ty mình làm phải nói hơi ngu, không có dòng nào cho công an xã họ nêu ý kiến, chỉ có mỗi một chỗ ký tên đóng dấu, thế là chú công an ghi luôn lời xác nhận loằng ngoằng gì đó vào phần mà đơn vị xác nhận – đơn vị tức là công ty mình ấy. Nói chung là không ổn, nhưng lấy được là được đã, nộp lên mà còn ai không đồng ý thì mời các bạn ý tự đi mà thẩm tra, tôi làm hết sức rồi đó. Phường Khai Quang này tuy hơi mệt mỏi nhưng rõ ràng là đúng nguyên tắc, và không thu phí, hehe.
2. Sáng phóng xe từ HN về Vĩnh Yên, cũng tương đối vội vã, nên đoạn qua Vĩnh Yên phóng hơi nhanh, bị CSGT vợt vào, lập biên bản phạt vi phạm hành chính, đi quá tốc độ 50/40km/h, vào khung hình phạt 500.000 – 1.000.000, tạm giữ đăng kí xe và giấy phép lái xe, thứ 2 tuần sau làm việc ở phòng cảnh sát giao thông tỉnh, tiện quá ngay gần nhà mình, cuối tuần này đi làm thứ 7 rồi nghỉ chủ nhật thứ 2, bé đến giờ chưa ra công an làm việc bao giờ, trải nghiệm phát lấy kinh nghiệm còn chém gió, hê hê.
3. Chiều tối lên tới HN, vừa bước vào nhà thì nghe tiếng róc rách rất to, nghĩ bụng rò nước ở đâu mà tiếng to thế nhỉ, ôi thôi, nước chảy tong tỏng trong nhà tắm, nhà tranh dột cũng chưa to bằng như thế, gọi khẩn cấp chủ nhà đến vào báo cho ban quản lý. Mình dự đoán là đường ống thoát nước của cả tòa nhà chảy qua căn 408 của mình, vì mình lên phòng 508 gõ cửa không ai ở nhà, cứ tưởng chỉ phòng 508 chảy qua 408, nhưng sau khi nghĩ kỹ thì có lẽ các phòng 08 là các phòng mà đường ống thoát nước của tất cả các phòng trong tầng chảy qua, chắc chắn phòng 08 là các phòng rẻ nhất, bảo sao nhiều nhà đến ở các phòng 08 thế, 408, 508, 608. Nước dò thì lâu rồi, nhưng chỉ thấm ướt tường phòng bên kia, giờ đây nó thấm toàn bộ cái hộc kỹ thuật đó, rất kinh khủng. Ảnh minh họa mời các bạn xem ở post trước.
WC thì tắc cả tuần không thông, đổ hết 4 lọ thông cống mà không ăn thua, may mắn thay vừa nãy thấy nó thông rồi. Cái ga Everon vứt trong máy giặt từ cuối tuần trước, mình nghĩ là Hương nó về thì nó dọn vứt ra giặt cho đỡ bụi thôi, nên không giặt ngay, sáng nay mới bật máy giặt, nãy lấy ra phơi thì ôi thôi, mốc mẹ nó nửa cái ga giường (rất đắt), điên hết người, gọi hỏi nó thì nó bảo ga bị bẩn nên vứt vào máy giặt, bẩn bẩn thế nào, đổ nước vào chứ gì, nó bảo vâng, mình hỏi sao không giặt ngay đi, nó bảo hết bột giặt em bảo em mua thì anh bảo cứ để anh – ô hay, thế thì mày phải dặn anh là giặt ngay cái ga giường chứ cứ vứt vào mày giặt bố ai mà biết nó đang bị bẩn và ướt, điên người kinh khủng. Đã thế lúc mang ra phơi thì cái ga vừa to vừa nặng, dây phơi thì cao vãi đái, mãi không vắt lên được, ức chế hết sức.
Mình bực mình cái nhà này lắm rồi đấy, mạng thì không có, hành lang thì tối thui, thấm dột lung tung cả, chỗ phơi đồ thì bé ti tí. Chẳng lẽ lại phải đi tìm nhà khác.
Huhu, cái ga giường yêu quý của tôi, quà cưới của tình yêu tôi tặng :((((