Ghét cái Tiền phong VDC

Tủ cất đồ thì nhiều, nhưng hỏng khóa gần hết, chỉ còn mấy cái trên cao tít. Hic.
Hàng thì đắt, mà chả hiểu sao giấy in tăng giá nhanh thế, năm ngoái mình mua chỉ có 29k một tập 500 trang, vậy mà giờ vào tìm, không có loại nào dưới 38k. chậc chậc.
Hôm nay có hứng lượn lờ, xem kệ đĩa nhạc, ối chà chà, rất phong phù và bắt mắt, nhưng giá cả của chúng thì… hình như chúng có ý buộc chúng ta phải xài đĩa lậu. Trung bình một CD, VCD trong đó có giá ~50k, ặc, có bắt mắt, muốn mua lắm nhưng cũng chỉ nuốt nước bọt mà thui.
Lúc ra thanh toán mới chán chứ, cái bản đồ giá 6k, mình đưa 2 tờ: 5k và 2k, tưởng trả lại 1k, ai dè đưa cho ai cái coolair, chả thèm nói gì, ý bảo rằng: mày không có cơ hội lựa chọn đâu, tao muốn trả lại bằng tiền hay hiện vật là quyền của tao. Bọn nhân viên hách dịch đáng ghét, nếu ko còn 1k để trả lại ít ra cũng phải bảo khách hàng một câu: “chúng tôi hết tiền lẻ, anh lấy tạm 2 chiếc kẹo” chẳng hạn. Bán hàng mà cứ như làm phúc không bằng. Bao giờ khách hàng mới được cảm ơn sau khi mua hàng nhỉ? “Cảm ơn quý khách, mong quý khách lần sau lại ghé chúng tôi”.

1 thought on “Ghét cái Tiền phong VDC”

Leave a Reply